Ngày hôm sau.
Tại công ty Thi Nhuận Trân Châu.
Mọi người đang chuẩn bị ghi hình đoạn quảng cáo mặt nạ, nhưng nữ diễn viên Vương Như Băng, người sẽ quay chung với Lệ Cảnh Dương lại vẫn chưa tới.
“Người đâu rồi?”
Thi Hạ trông có vẻ lo lắng, các mẫu ảnh chụp đều đã được công khai.
Đã sắp đến giờ bấm máy rồi mà sao vẫn chưa thấy diễn viên đâu!
Mạt Mạt bên cạnh thấp giọng nhắc nhở : "Tổng giám đốc Thi, hình như Vương Như Băng từng nói, phí quảng cáo thấp, cô ấy không quay nữa.”
“Không quay nữa?”
Thi Hạ có vẻ ngạc nhiên, người phụ nữ này thực sự là kiêu ngạo, coi chỗ này của mình là cái gì chứ!
Một trợ lý khác cũng nói về vấn đề này: "Vâng, hôm nay lúc người đại diện của cô ấy đến đây, thái độ cũng không được tốt lắm.”
Lệ Cảnh Dương bước tới, nhìn vào khuôn mặt khó xử của Thi Hạ, nghe thấy những tiếng to nhỏ không ngừng bên cạnh, dường như hiểu ra điều gì đó.
“Hay là tôi sẽ quay một mình?”
Tuy nhiên, Trương Tiêu, người đề xuất kế hoạch, ngay lập tức phản đối.
“Không được, chủ đề lần này của chúng ta là dành cho ngày lễ tình nhân, nếu như anh Lệ quay một mình thì sẽ không ổn.”
"Nhưng bây giờ Vương Như Băng đã biến mất, chúng ta đi đâu tìm người thay thế đây!"
Ngay lập tức, mọi người đều như kiến
bò trên chảo nóng, không nghĩ ra được cách gì thích hợp cả.
Trương Tiêu sờ cằm liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466213/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.