Thi Hạ hít một hơi thật sâu, tự nói với bản thân rằng Lệ Cảnh Diễn là một tên xấu xa!
“Nếu anh đã không tin tôi, thì đừng có giao việc này cho tôi!”
“Nhưng bây giờ tôi không có ai bên cạnh.”Lệ Cảnh Diễn dựa lưng vào ghế, khuôn mặt ung dung tự tại.
Thi Hạ phải làm việc cho Lệ Cảnh Diễn ở bên cạnh lại đang tức xì khói.
“Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng.” Thi Hạ hậm hực nói.
Cô xem như hôm nay đang làm việc thiện, Lệ Cảnh Diễn chết tiệt!
Còn Lệ Cảnh Diễn chỉ liếc nhìn Thi Hạ một cách nhẹ nhàng.
“Không nhất định.”
Anh cảm thấy để cô làm việc ngay dưới mắt mình, hiệu quả công việc của anh dường như được cải thiện rất nhiều.
Mặc dù, Thi Hạ có vẻ như không vui, và cực kỳ chống cự.
Trong phòng khách ở tầng dưới.
Tô Giai Kỳ nhìn đứa con trai thứ hai của mình hôm nay lại ngoan ngoãn ngồi trên sô pha ở nhà, cũng không ra ngoài đi chơi nữa. Bà lại cảm thấy kì lạ.
“Cảnh Dương, con sao lại ngồi ngây ra ở đây vậy!”
“Chơi mệt rồi, nghỉ ngơi một chút." Lệ Cảnh Dương nhàn nhạt giải thích.
Anh ta không thể nói rằng vừa nãy nhìn thấy Thi Hạ dựa vào người anh trai của mình, nên mới cảm thấy khó chịu.
Tô Giai Kỳ thấy con trai mình cuối cùng cũng nhàn rỗi, lại muốn giao cho anh ta một nhiệm vụ mới.
“Vừa đúng lúc, Cảnh Dương, nếu gần đây con có thời gian, con thử đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466212/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.