Vì thế không ai trong gia đình này không thích Thi Hạ. Tính cách hoạt bát lanh lợi như vậy, ai có thể không thích được chứ.
Lệ Cảnh Diễn cũng không nghĩ rằng vợ mình là một kẻ mưu mô, ngược lại anh lại cảm thấy Thi Hạ như vậy rất dễ thương.
Con gái vẫn nên nhanh nhẹn một chút thì tốt hơn, không thể quá chân thật, nếu không sẽ dễ bị người khác bắt nạt.
Tô Giai Kỳ mỉm cười: "Nếu như con thích, sau này về đây thường xuyên, mẹ sẽ làm cho."
Thi Hạ cũng mỉm cười, Tô Giai Kỳ thực sự rất tốt với con dâu.
"Cảm ơn mẹ."
Tuy nhiên, Lệ Cảnh Dương lại cảm thấy không công bằng. Mẹ mình lúc nào cũng đặt con dâu trưởng của bà lên hàng đầu.
"Mẹ, tại sao con lại không có đãi ngộ như vậy!"
Tô Giai Kỳ lườm con trai của mình, bĩu môi: "Khi nào bạn gái con về nhà, mẹ cũng sẽ đối xử với con như vậy."
Lệ Cảnh Dương cũng học điệu bộ của Tô Giai Kỳ, đáp lại: "Ồ, vậy sao, vậy con sẽ tiếp tục ở đoàn phim ăn đồ ăn nhanh cho khỏe."
Mặc dù miệng thì nói vậy nhưng ánh mắt của anh ta vẫn không tự nhiên liếc nhìn Thi Hạ bên cạnh.
Trong lòng anh ta vẫn nhớ hình bóng cô gái năm ấy, thời gian dài như vậy nhưng vẫn chưa hề thay đổi.
Thi Hạ lại không để ý đến Lệ Cảnh Dương vừa mới nhìn mình, nhưng Lệ Cảnh Diễn đứng bên cạnh đã nhìn thấy.
Đối với việc Lệ Cảnh Dương tơ tưởng đến vợ mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466209/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.