Lệ Cảnh Dương chìa ra dáng vẻ ủ rũ.
"Con bây giờ đang bận việc của mình, mẹ cũng phải đợi con có thời gian tìm bạn gái mới đúng chứ!"
Làm một minh tinh, mặc dù nhìn cậu rất rảnh rỗi nhưng cũng chỉ là nhìn thấy rảnh rỗi vậy thôi.
Cậu bận tối mắt tối mũi đi được!
Tô Giai Kỳ lại cảm thấy con trai bà đang kiếm cớ.
"Thời gian giống như miếng bọt biển trong nước, đều phải ép ra, Cảnh Dương, con không phải tổng thống, làm gì bận đến mức chuyện lớn nhỏ gì cũng phải để ý."
Bọt biển trong nước, cái ví dụ này...
"Mẹ, người ta ép miếng bọt biển trong nước là vì học tập và làm việc, mẹ thì ngược lại, kêu con ép ra thời gian đi nói chuyện yêu đương!"
"Lại không phải do mẹ sợ không có cô gái nào tốt sao?"
Tô Giai Kỳ oán trách nhìn đứa con trai nhỏ của mình, bà còn tưởng rằng, trong giới nghệ thuật nhiều mỹ nhân như vậy, con trai bảo bối của bà nhất định sẽ thoát ế sớm.
Không ngờ, ở nước ngoài lâu như vậy, sau khi trở về, vẫn là một người cô đơn lẻ bóng.
Lệ Cảnh Dương cười một tiếng, an ủi mẹ mình, "Mẹ yên tâm, có lẽ con dâu mẹ bây giờ còn chưa tham gia kỳ thi đại học đâu!"
Lệ Chí Nhân ở bên cạnh nãy giờ luôn cúi đầu ăn cơm nghe vợ với con trai mình ồn ào lâu như vậy cũng có hơi mất kiên nhẫn.
"Được rồi, đều đừng nói nữa, sau này cách Tô Khả Khả nhà họ Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466207/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.