Bên trong bệnh viện Lĩnh An.
Ninh Vô Ưu đang kiểm tra phòng bệnh, đột nhiên có một người xuất hiện trước mặt.
Cô ấy hình như có chút ấn tượng, đây là người đã giao Lệ Cảnh Dương cho mình tối hôm qua.
“Là anh.”
Tịch Diệc mỉm cười gật đầu, lấy món quà trong tay đưa cho cô ta.
“Đúng vậy, chuyện tối hôm qua thật là đã làm phiền cô rồi, tôi thật sự rất cảm ơn cô, đây là quà sếp tôi muốn tặng cho cô.”
Nhìn thấy điện thoại Apple, Ninh Vô Ưu cũng không nghĩ quá nhiều, dù gì thì Lệ Cảnh Dương cũng nợ cô ta một chiếc điện thoại.
Cậu cũng được coi như có lòng, nhanh như vậy đã mang đến đây rồi.
Điện thoại của cô ta dung lượng chỉ có 128G, nhưng điện thoại Lệ Cảnh Dương mang tới lại tận 256G.
Anh chàng này cũng thật là hào phóng!
“Được rồi, đã làm phiền anh chạy qua đây một chuyến.”
Ninh Vô Ưu cười, đột nhiên nhớ ra hôm qua Tịch Diệc nói mẹ của cậu ta bị ngã.
“Đúng rồi, trợ lí Tịch, mẹ của anh đỡ hơn chưa?”
Tịch Diệc cười nói, “Bác sĩ nói rồi, may mà đưa bà đến bệnh viện kịp thời.”
Ninh Vô Ưu gật đầu, “Vậy thì tốt, vất vả cho anh rồi.”
“Không vất vả.”
Tịch Diệc vừa đi khỏi, mấy cô hộ tá trong bệnh viện đã bắt đầu xì xào bàn tán rồi.
Vừa nãy bọn họ đã nhìn thấy có người tặng quà cho bác sĩ Ninh, hơn nữa còn là một người đàn ông rất trẻ!
“Cái gì, bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466181/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.