Thi Hạ nhìn sắc mặt Lệ Cảnh Diễn, lúc này cô mới ý thức được vấn đề.
Lệ Cảnh Diễn bây giờ, trừ bỏ cách giải thích đó thì không thể còn nguyên nhân gì khác nữa.
Lệ Cảnh Diễn nhíu chặt mày, mồ hôi đổ ra như tắm, trông vô cùng gợi cảm, rất là mê người.
Cái suy nghĩ ngu ngốc này, sao lúc này mới ý thức được tình hình, thật là ngu xuẩn tới cực điểm!
“Trong phòng của cô ta có đốt thuốc mê, cho nên cô hiểu ý tôi rồi chứ?”
Lệ Cảnh Diễn nói rồi giơ tay giữ chặt lấy cằm của Thi Hạ, kéo cô lại sát gần mình.
Anh cứ tưởng Thi Hạ sẽ đồng ý, nhưng trong mắt cô chỉ có sự sợ hãi.
“Anh buông tôi ra, tôi sẽ không làm thuốc giải cho anh, tôi sẽ đưa anh đi bệnh viện.” Cô vội lùi về sau hai bước.
Lệ Cảnh Diễn hiện tại không còn tỉnh táo nữa, nhưng Thi Hạ vẫn rất tỉnh táo, cô đủ tỉnh táo để biết mình nên làm gì.
Cô biết giữa cô và Lệ Cảnh Diễn không được xảy ra bất cứ chuyện gì.
Mối quan hệ giữa bọn họ vốn đã là một sai lầm, cho nên Thi Hạ chỉ có thể cố gắng khiến cho sai lầm này không nghiêm trọng hơn.
Tốt nhất là đừng gây ảnh hưởng đến các đời con cháu về sau.
Lệ Cảnh Diễn ngẩng đầu nhìn Thi Hạ, anh thấy được quyết tâm kháng cự đến cùng trong mắt cô, trong lòng đột nhiên thấy lạnh lẽo.
Cuối cùng anh vẫn thất bại, Lệ Cảnh Diễn trước nay đều sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466146/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.