Thi Hạ cười cười.
Thật là, cô suy nghĩ nhiều như thế làm gì chứ, những thứ này có liên quan với mình sao?
“Xe của cô hôm qua để ở công ty rồi, sáng nay tôi đưa cô đi làm.”
Thi Hạ nghe Lệ Cảnh Diễn nói vậy, đột nhiên ngẩng đầu lên, hôm nay anh cứ như biến thành một người khác, thật sự làm Thi Hạ không kịp thích ứng.
“Không cần đâu, tôi có thể tự gọi xe, anh còn có công việc của mình mà.” Thi Hạ cười đáp.
Tuy nhiên, nụ cười đó lại nhàn nhạt, hơi gợn trên môi, luôn có cảm giác hơi chiếu lệ.
Sau đó, Lệ Cảnh Diễn cũng không có từ bỏ.
“Vậy cũng được, buổi trưa cùng ăn cơm nhé?” Anh tiếp tục hỏi.
Thi Hạ không nhịn được ngẩng đầu nhìn Lệ Cảnh Diễn, giống như nhìn thấy một người xa lạ, Lệ Cảnh Diễn bị cô nhìn vậy thì hơi xấu hổ.
“Nhìn tôi vậy làm gì?”Anh hỏi.
Thi Hạ lúc này mới phản ứng lại, cách mình nhìn anh cũng có hơi kì quặc rồi.
Nhưng mà, người kì lạ trước cũng là Lệ Cảnh Diễn, không phải mình mà!
Nếu như không vì biểu hiện ngày hôm nay của anh bất thường như thế, Thi Hạ cũng không thể hoài nghi nhiều như vậy!
Cô cười nhẹ, nhìn Lệ Cảnh Diễn, đáp lại: “Không có gì, chỉ là cảm thấy Lệ Cảnh Diễn anh hôm nay thật kì quái.”
Lệ Cảnh Diễn giải thích: “Em trai tôi ngày hôm nay về nước, bố mẹ bảo chúng ta cùng nhau về nhà ăn cơm.”
Hóa ra là như vậy.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466088/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.