Những kỳ vọng trong lòng Thi Hạ cũng giống như những hạt cát nằm trong chiếc đồng hồ cát vậy, từng chút từng chút một, dần dần tất cả đều biến mất.
Mà đồng hồ cát thì không phát ra tiếng động, cũng không ai để tâm.
“Lệ Cảnh Diễn, tôi thấy hơi mệt, tôi đi nghỉ ngơi trước đây, có chuyên gì ngày mai nói.”
Lệ Cảnh Diễn đột nhiên không biết bản thân nên nói gì, không biết nên giải thích với Thi Hạ như thế nào về chuyện lúc nãy.
Chỉ đành nhìn Thi Hạ xoay người đi, từng bước một rời xa mình.
Dường như anh cảm thấy gì đó trên đầu ngón tay, dần biến mất, mà anh đã không nắm bắt được nữa...
Điện thoại di động đặt trên bàn sáng lên, trong phòng khách ánh sáng lờ mờ, ánh sáng của màn hình di động hiện lên càng thêm lóa mắt.
Giai Giai!
Nhìn thấy cái tên kia, Lệ Cảnh Diễn gần như không hề do dự, liền ấn nghe máy.
“Giai Giai em đừng sốt ruột, anh bây giờ sẽ đi tìm em,”
Thi Hạ chỉ cảm thấy một cơn đau quặn thắt lên trong tim, đau đến không cách nào hít thở được.
Lệ Cảnh Diễn liếc nhìn Thi Hạ đang ở tầng trên, đôi mắt có chút phức tạp, rồi cúi người cầm áo khoác lên.
Trái tim Thi Hạ một mảng lạnh băng.
Là cô ấy, người phụ nữ kia với một cuộc điện thoại, liền có thể gọi chồng của cô chạy đến.
Mà ngược lại, một người vợ danh chính ngôn thuận như cô lại vô dụng biết bao !
Thi Hạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466087/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.