"Hạ Hạ, trước tiên nằm xuống trước đã, không có cô ở bên tôi không ngủ được."
Anh nói vậy, không biết phải làm sao, liền kéo Thi Hạ quay trở lại giường.
Sau đó, ôm lấy cô rồi tiếp tục ngủ ...
Thi Hạ ngây ra lại một hồi lâu vẫn chưa phản ứng lại. Cái quái gì thế này!
"Lệ Cảnh Diễn, lúc trước anh bị ốm cũng giống như thế này sao?" Thi Hạ không chắc chắn hỏi anh .Mặc dù cô cũng hiểu rằng khi người ta bị bệnh thì tâm trạng cũng sẽ trở nên yếu đuối hơn.
Nhưng mà Lệ Cảnh Diễn không phải là tâm trạng sẽ yếu đuối, mà anh đây là biến thành một người có tính cách mới hoàn toàn !
"Lệ Cảnh Diễn, có phải anh có hai nhân cách ?" Thi Hạ tiếp tục tò mò hỏi.
"Ửm, cũng có thể ."
Đôi mắt của Thi Hạ mở to, vừa giờ anh tự nhận mình có hai nhân cách, điều này thật quá khủng khϊếp!
"Nếu không có ai ở bên cạnh anh, thì lúc đó anh như thế nào?" Thi Hạ tiếp tục hỏi.
Nếu anh bị bệnh, mà không có ai bên cạnh, thế thì lúc đó phải làm sao, lúc đó anh dựa dẫm vào ai?
"Bên cạnh anh không có ai cả." Giọng điệu của Lệ Cảnh Diễn đột nhiên trở nên buồn bã.
Tuy anh nói như thế, nhưng Thi Hạ hoàn toàn không tin lời Lệ Cảnh Diễn nói.
Tô Giai Kỳ có tính cách cởi mở phóng khoáng như vậy, làm sao bà ta có thể sẵn sàng để đứa con trai bé bỏng của mình sống cô đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466055/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.