“Anh muốn tôi cảm ơn thế nào đây? Chẳng lẽ tôi còn phải tự mình viết một lá thư cảm ơn gửi cho chủ tịch Lệ sao? Hay là trước mặt truyền thông tôi bày tỏ lòng biết ơn của tôi?” Thi Hạ nói, nhịn không được nở nụ cười.
Nếu đúng là cảm ơn “long trọng” như vậy, cô đúng là nhìn lầm Lệ Cảnh Diễn rồi.
Ít nhất cô cảm thấy Lệ Cảnh Diễn không phải là người như vậy.
Hơn nữa, Lệ Cảnh Diễn anh muốn thể diện cũng không phải Thi Hạ cô có thể cấp cho đủ!
Lệ Cảnh Diễn lại mỉm cười, nhìn con ngươi của Thi Hạ trở nên hơi phức tạp “Thi Hạ, cô biết tôi muốn lời cảm ơn gì nhất mà.”
Thi Hạ bị ánh mắt của anh nhìn nên hơi khẩn trương, nhưng cũng không biết chính mình nên làm sao bây giờ.
“Tôi không biết.” Cô thành thật trả lời.
Lệ Cảnh Diễn muốn sự cảm ơn ra sao, Thi Hạ đích thật là không biết.
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, môi mỏng cong lên, nhìn Thi Hạ “Tôi đã nói rõ, Lệ Cảnh Diễn tôi cái gì cũng không thiếu, nếu cô thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy thì, tôi muốn cô!”
Nụ cười trên mặt Thi Hạ trong nháy mắt liền đọng lại, anh nói với dáng vẻ nghiêm túc như vậy cũng không giống như đang nói giỡn!
Nhưng điều anh nói bây giờ, Thi Hạ chỉ có thể làm như là Lệ Cảnh Diễn đang đùa giỡn với mình ……
Thi Hạ chỉ có thể gượng cười, hơi bất đắc dĩ mà trả lời anh “Đúng rồi, Lệ Cảnh Diễn anh cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466037/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.