Mạt Mạt đỡ Thi Hạ xuống lầu, lúc vào trong văn phòng của Thi Hạ thì đã hơn 10 giờ tối rồi.
Mạt Mạt nhìn trong mắt của Thi Hạ, thật sự chỉ còn lại hai chữ, ngưỡng mộ.
Hơn nữa là sự ngưỡng mộ sâu sắc!
Tổng giám đốc Thi thật sự quá lợi hại, nhiều nữ lãnh đạo như vậy, cho tới hôm nay, Mạt Mạt thật sự chưa từng thấy ai lợi hại hơn Thi Hạ!
“Tổng giám đốc Thi, chị thật sự quá lợi hại, có chị ra tay, chuyện gì cũng không thành vấn đề.”
Thi Hạ chỉ mỉm cười, không nói thêm gì, thật ra cô muốn nói bản thân lúc nãy đúng là sợ thật.
Chân của cô cũng sắp nhũn ra, cảm giác sống không bằng chết như vậy đúng là quá khủng khϊếp!
“Được, Mạt Mạt, giúp chị chọn ra một tiếng trong một ngày, trong khoảng từ trưa 12 giờ tới 2 giờ chiều là được.” Thi Hạ nhàn nhạt dặn dò.
Nói xong thì cô xoa xoa hai mắt của mình, thật ra bây giờ đã khuya rồi, cô cũng hơi buồn ngủ.
Nhưng tối nay có nhiều chuyện nếu không sắp xếp ổn thoả, cô thật sự không có tâm trạng để nghỉ ngơi.
Mạt Mạt hơi hoang mang nhìn Thi Hạ rồi hỏi “Tổng giám đốc Thi, chị có chuyện gì sao? Nhưng đó là giờ ăn mà.”
Thi Hạ nheo nheo mắt, gương mặt lộ vẻ mệt mỏi.
“Chị đồng ý giúp hồi phục gương mặt của Ngô Khiết.”
Mạt Mạt hơi kinh ngạc, kết quả điều tra đã có, chuyện này không có liên quan gì tới Trân Châu Thi Nhuận!
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-lanh-lung-khong-de-dung-dau/3466035/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.