Khi cô tắm và thay đồ đi ra thì Lâm Trung Nhân cũng chuẩn bị ra về. Cô có việc cần nhờ nên phải kêu anh ta lại
-Trợ lý Lâm!!!_ Lương Thuần Mỹ vội vã kêu
Lâm Trung Nhân đang định đi thì nghe cô kêu liền quay lại hỏi
-Có gì dặn dò sao cô Trịnh?_ Lâm Trung Nhân
Cô cười rồi lại gần nói
-Không cần phải gọi khách sáo như thế, cứ kêu tên tôi là được rồi. Chỉ là muốn nhờ anh đến trường xin cho tôi nghỉ phép 1 tuần, tất cả tài liệu cứ kêu giảng viên gửi qua weibo của tôi. Tôi muốn nghỉ một thời gian để chăm sóc cho anh ấy_ Lương Thuần Mỹ nói bất giác mặt cô cũng đỏ bừng bừng. Tự nhiên cô cảm thấy mình đang thể hiện tình yêu thương với anh thì phải
-Nếu cô Trịnh đã nhờ thì tôi đương nhiên sẽ hoàn thành_ đây chỉ là chuyện nhỏ đối với Lâm Trung Nhân nên anh hiển nhiên nói
-Cảm ơn anh. Tôi đã nói rồi đừng gọi tôi như thế tôi thấy không quen. Cứ gọi tôi là Thuần Mỹ được rồi_ Lương Thuần Mỹ chau mày nói
-Tôi nào dám. Tôi vẫn còn muốn sống yên bình. Trịnh thiếu sẽ không tha cho tôi nếu tôi gọi như thế_ Lâm Trung Nhân thừa cơ hội bôi xấu anh trước mặt cô
Anh đang bình thường lắng nghe hai người nói chuyện. Trong lòng vui mừng vì cô muốn nghỉ để chăm sóc cho mình. Tâm trạng anh thật sự rất tốt à, mà cớ sao cái tên họ Lâm mà anh tim tưởng kia cứ thích bôi nhọ thanh danh của anh chứ. Hình tượng của anh trước mặt cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302544/chuong-65.html