Xe cấp cứu vừa tới nơi thì lập tức các bác sĩ ý tá đẩy anh đến phòng phẫu thuật. Cô chạy theo anh, tay cô vẫn nắm chặt tay anh. Cô rất sợ anh sẽ buông tay cô ra. Miệng cô liên hồi động viên anh
Trịnh Tuấn anh phải cố lên. Em không muốn sống một mình đâu ...huhuhu_ cô nói nước mắt cũng thuận theo đó mà chảy xuống ngày càng nhiều
Khi tới cánh cửa phòng phẫu thuật thì các y tá cản cô lại. Cô đành đứng ở ngoài.
Lâm Trung Nhân sau khi đến sở cảnh sát phỏng vấn xong thì liền vào bệnh viện. Thấy cô ngồi bệch xuống đất trước cửa phòng cấp cứu anh cũng chẳng biết phải làm thế nào. Chuyện này xảy ra anh cũng rất bất ngờ. Chính anh còn không chấp nhận được huống chi là cô. Anh chỉ biết tới gần để an ủi cô. Anh biết tuy Trịnh thiếu của mình đang ở trong đấu tranh với cái chết nhưng Trịnh thiếu sẽ vẫn hi vọng người phụ nữ của mình không được đau
Cô Trịnh cô hãy cố gắng vượt qua vì Trịnh thiếu nhất định sẽ không bỏ lại chúng ta. Nếu Trịnh thiếu biết thì cậu ấy sẽ rất buồn_ Lâm Trung Nhân nói xong liền cố gắng dìu cô lại ghế ngồi
Cô thất thần ngồi xuống ghế. Trong lòng nóng như núi lửa sắp tuôn trào. Nước mắt cô không thể kìm được. Cô càng cố gắng không khóc để anh thấy cô rất mạnh mẽ mà yên tâm giành lại sự sống nhưng không hiểu sao nước mắt cứ dạt dào chảy xuống
Cô Trịnh cô đừng khóc nữa Trịnh thiếu sẽ ổn thôi_ Lâm Trung Nhân an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-lanh-lung/1302542/chuong-63.html