Viễn Hi Đình rời khỏi tập đoàn Cận Thị trong tâm tình hỗn loạn, gương mặt cô đỏ hây hất, cả người nhũn mềm như phiêu diêu trên mây, trái tim thình thịch thình thịch tựa như sấm đánh sét gào vậy. Cô vẫn chưa thực sự tiêu hoá được hết thảy những việc vừa mới xảy ra, nhưng cũng không còn cách nào để thay đổi. Nếu như cô đơn phương kết thúc hợp đồng sẽ phải đền bù số tiền 10 tỷ, chỉ e cả đời này cô có cày như trâu cũng kiếm không ra.
Đang lúc cô thẫn người nghĩ ngợi thì chuông di động đột nhiên vang lên, cô giật mình quay về thực tại.
Đầu giây bên kia vang lên chất giọng nữ trầm: “Tớ đi công tác về rồi, nghe nói Nhiên Nhiên lại vào viện rồi à?”
Viễn Hi Đình thở dài: “Ừm… Đang ở phòng chăm sóc đặc biệt.”
Đầu giây bên kia lo lắng hỏi tiếp: “Bây giờ cậu đang ở đâu? Tớ qua đó tìm cậu.”
Cô bâng quơ đáp: “Tới quán cà phê cũ đi, tớ đang ở gần đó.”
“Được.”
Từ cửa tập đoàn Cận Thị tới quán cà phê Sweet không xa mấy nên cô đành lội bộ. Đi dọc theo đường lớn tới giao lộ thứ hai thì quẹo phải, sau đó đi thêm khoảng 500 m nữa là tới nơi.
Viễn Hi Đình cố thả lỏng tâm tình, hai chân thỉnh thoảng lại đá lên những bụi tuyết trắng tinh phủ kín mặt đường.
Cơn gió đông lạnh lẽo thổi tới, phà phà vào mặt khiến cô dần tỉnh táo hơn hẳn, cũng không còn nghĩ tới chuyện ban nãy nữa.
Cô rẽ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861905/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.