Bệnh tình của Viễn Nhiên mỗi lúc một tốt hơn, cũng đã đến lúc Viễn Hi Đình thực hiện thoả thuận cùng anh tới gặp ông nội.
Hôm đó, cô mặc một chiếc đầm trắng đơn giản làm tôn lên vóc dáng cao gầy, lớp trang điểm nhẹ nhàng thanh tú, đủ để làm toát lên dáng vẻ trong trẻo và thuần khiết vốn có của cô, cuối cùng là kiểu tóc búi tròn trên đỉnh đầu, vừa gọn gàng vừa có điểm nhấn.
Suốt cả quãng đường, cả anh và cô đều lặng thing không nói bất cứ điều gì, bầu không khí trong xe vừa miễn cưỡng vừa ngột ngạt không thể thở được. Viễn Hi Đình có cảm giác Cận Thời Xuyên dường như đã quay trở về con người lạnh lùng trước khi họ gặp nhau, thậm chí còn cao lãnh hơn trước, tưởng chừng như một nhịp thở mạnh cũng đủ để đóng băng tất cả mọi thứ.
Trái tim cô đập thình thịch rộn ràng, cơ thể cô không ngừng run lên bần bật, cảm giác lo âu tạo nên sự căng thẳng tràn ngập khắp lục phủ ngũ tạng. Cô không dám ngoảnh sang quan sát biểu tình trên gương mặt anh tại thời điểm này, chỉ có thể giả vờ như đang say sưa ngắm nghía quang cảnh thành phố bên ngoài cửa xe, nhưng thực ra lại chẳng có bất cứ thứ gì lọt vào mắt, vì trong đáy mắt sâu thẳm là cả một thước phim rối rắm của cuộc đời cô.
Năm mười lăm tuổi cô gặp anh, hai người trở thành bạn cùng bàn, tiếp xúc lâu dần hình thành sự rung động, sau đó là nảy sinh tình cảm với đối phương. Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861903/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.