Cận Thời Xuyên đi công tác chưa đầy một ngày, Cận gia đã xảy ra chuyện.
Chu Nham Điềm cố tình bắt tay với Tôn Lệ Vân tố cáo Viễn Hi Đình vào khách sạn với người đàn ông lạ.
Ban đầu, Cận Bá Quốc không tin nhưng khi tận mắt nhìn thấy những bức ảnh chụp thân mật giữa cô và người đàn lạ trên tay thì ông không thể nào làm ngơ được. Dù có dù không thì cũng phải làm cho ra lẽ, chứ không thể để người khác nói nhà họ Cận gia giáo không nghiêm.
Cận Bá Quốc gọi điện cho Viễn Hi Đình, bảo cô về biệt thự chính một chuyến, có việc cần họp gia đình gấp.
Khi Viễn Hi Đình tới nơi thì ba người nhà Cận Tư Thành và Chu Nham Điềm đều có mặt, cô hơi sững lại vài giây, lòng bất an trồi lên dự cảm xấu. Cô run run bước tới trước mặt Cận Bá Quốc, lễ phép nói: “Thưa ông, có việc gì sao ạ?”
Vẻ mặt Cận Bá Quốc xám xịt tựa như bầu trời sắp chuyển giông bão, hai mắt ông cụ bén nhạy nhìn thẳng về phía Viễn Hi Đình, doạ cho cô lạnh tới tóc gáy.
Vóc dáng của ông cụ hơi bự, cái bụng chình ình chĩa về trước, trên tay luôn cầm chiếc gậy gỗ mài bóng loáng in hình hoa văn thân rồng uốn lượn nhảy múa. Trong nhà họ Cận, ngoại trừ Cận Thời Xuyên ra thì chỉ có Cận Bá Quốc là người thấu tình đạt lý, tuyệt đối không nông cạn nghe từ một phía, càng không suy xét xuất thân nguồn gốc. Ông cụ còn có khả năng nhìn thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861824/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.