Qua hai ngày sau, Viễn Hi Đình được xuất viện về nhà. Mặc dù, cô đã hạ sốt nhưng Cận Thời Xuyên lại không cho cô tới công ty vội, bắt cô ở nhà nghỉ ngơi thêm một hôm.
Ở nhà cả ngày không làm gì khiến Viễn Hi Đình cảm thấy chán chường. Cho nên, buổi tối cô tự mình đích thân vào bếp nấu một bàn thức ăn thịnh soạn, sau đó lại lấy lí do muốn có không gian dành riêng cho hai người để dì Trương dẫn Nhiên Nhiên qua biệt thự chính với ông nội.
Trong khoảng thời gian chờ Cận Thời Xuyên trở về, lòng cô chợt nao nao.
Ánh mắt sầu ưu nhìn chăm chăm chai rượu vang đặt trên bàn, lòng thầm hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải hỏi anh cho rõ ràng mọi chuyện. Bao nhiêu ngày sống trong hoài nghi thật sự rất khổ sở.
“Cạch” lên một tiếng, cửa chính mở toang ra, Cận Thời Xuyên lịch lãm bước vào, việc đầu tiên anh làm là tìm kiếm thân ảnh Viễn Hi Đình đang nơi đâu. Khi thấy cô ở trong nhà bếp, anh liền sải chân đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau, đặt nụ hôn chớp nhoáng lên trên mái tóc vẫn còn thoang thoảng mùi dầu gội hương hoa nhài thơm mát của cô.
Hơi thở nóng rực của anh phà phà bên mang tai cô: “Có nhớ anh không?”
Cô nâng tay dịu dàng vuốt ve gò má anh, mỉm cười nhẹ: “Anh mau đi tắm đi, em chờ anh xuống rồi mình cùng ăn tối.”
“Được…” Anh âu yếm hôn nhẹ lên làn môi không chút phòng bị của cô rồi xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861792/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.