Máu trên đầu Cận Thời Xuyên vẫn không ngừng chảy, những dòng máu tươi sà xuống mi mắt anh, đi qua má, xuống cằm cổ, đọng lại chút vị tanh tanh nơi khoé môi mỏng mềm của anh.
Kiều Tầm nhìn chằm chằm Cận Thời Xuyên một nhoáng, rồi lại thong thả uống ngụm trà. Hắn nói: “Cận tổng muốn cứu phu nhân mình cũng không phải không được, chỉ cần anh chịu làm bao cát cho đám đàn em của tôi chơi, tới bao giờ bọn chúng đánh mệt thì tôi ắt sẽ thả phu nhân của anh ra. Thế nào hả?”
Mặt Cận Thời Xuyên đen lại, hung hăng muốn tiến lên đấm vào mặt Kiều Tầm, thì hắn liền vớ lấy chiếc romot đặt trên bàn, phát ra đoạn video trực tiếp trong phòng Viễn Hi Đình đang nằm. Đầu tóc cô ướt sũng, sắc mặt tái nhợt, cả người run lấy bẩy, chân tay nhũn mềm như không xương. Cô cố dùng hai chân co quắp người lại, nằm vật vã khổ sở trên giường.
Hai hàm răng Cận Thời Xuyên va cầm cập vào nhau, ánh mắt trở nên hung ác: “Mày bỏ thuốc cô ấy?”
“Phu nhân của Cận tổng thú vị phết…” Kiều Tầm nhếch lên nụ cười gian ác, ánh mắt nhìn thẳng về phía Cận Thời Xuyên.
Châu Duật Phàm bẻ ngón tay kêu ăng ắc, ánh mắt trở nên hung tàn vô lối: “Bắt hết bọn chúng lại cho tôi.”
Kiều Tầm vẫn tỏ ra rất bình thản: “Không cần các người phải bắt, tôi có thể tự mình đi tới đồn cảnh sát, nhưng mà… cô gái ấy… chắc là sẽ không… chịu được tới lúc ấy đâu…”
Bước chân của Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861732/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.