Cận Thời Xuyên xuất viện, mọi hoạt động lại trở về bình thường.
Viễn Hi Đình nộp đơn đăng kí cho cuộc thi thiết kế thời trang trẻ toàn quốc nên dạo gần đây cô thường bận đến tối tăm mặt mũi. Ban ngày ở tập đoàn hoàn thành chuỗi công việc nhóm dự án thiết kế váy cưới và đầm dự hội. Tối đến lại vùi đầu vào việc vẽ bản thảo cho cuộc thi. Vì thời gian gấp rút nên cô không có nhiều thời gian để chuẩn bị, áp lực khiến lòng người bất an.
Cô chống tay trên đầu, hơi nghiêng người, đặt bút vẽ vẽ trên mặt giấy A4 trắng tinh một lúc, lại ngồi thẳng người dậy, nhàu nát trang giấy ném ra xa.
Mặt mày ủ rũ, cô liên tục vò vò mái tóc ngang lưng trở nên rối bời, bặm miệng thổi phồng một hơi thật mạnh, khiến mấy sợi tóc mái lưa thưa bay bay: “Hazzaa… sao lúc quan trọng lại chẳng có ý tưởng gì vậy trời?”
Anh ngồi trên giường đọc sách, nghe thấy tiếng động không thể không liếc nhìn. Dáng vẻ chán chường của cô khiến anh không khỏi buồn cười.
Ngay lập tức một ánh mắt sắc lẹm liếc nhìn anh, khiến nụ cười trên môi anh lập tức tắt ngụm. Anh gấp sách đặt lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường, chân xỏ vội dép lê, đi thẳng về phía cô.
Dừng bước đằng sau lưng cô, khoảng cách sát sàn sạt, anh nhẹ cúi người xuống áp sát trên đỉnh đầu cô, nhìn qua một vài bản nháp đặt trên bàn, sau đó lại ưỡn ngực ra xa, cụp sâu mi mắt xuống nhìn cô. “Có đôi lúc thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861725/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.