Hai làn môi gặm chặt lấy nhau, ánh mắt của cả hai đều trở nên sâu ngút ngàn, bao nhiêu cứng rắn mị cường đều biến tan, chỉ còn lại dục tình đong đầy.
Khi hai người quyện hoà thân thể chỉ vì dục, sẽ không thể đạt đến đỉnh cao sung sướng.
Nhưng khi chữ tình đi chung với chữ dục, sẽ là lúc hai cơ thể hoà làm một thể, cũng giống như sự đan xen của sung sướng lẫn đau rát, nhưng chỉ có những giây phút này mới khiến tâm hồn hai con người trở nên trống rỗng, mọi thứ đều tựa như ngọn gió thoảng qua, đều trở nên vô nghĩa, chỉ có hình bóng đối phương mới là thứ chân thực nhất. Giây phút đó, họ như chẳng còn là chính mình, mà nguyện ý trao tất cả cho đối phương, tiếp xúc thể xác, trộn lẫn linh hồn, đung đưa trên mây trên mưa, không còn cách nào phân biệt được đâu là thật đâu là giả nữa. Có lẽ, cảm giác chân thật nhất là đau, cảm giác hư ảo nhất là hạnh phúc, nhưng khi cả hai quyện lẫn vào nhau sẽ giống như mặt hồ mùa thu phủ đầy sương sớm, đẹp đẽ, cô tịch, mờ ảo, nhưng cũng rất động lòng người.
Mặt nước rung rinh, con người chuyển động, lúc nhẹ nhàng, khi mãnh liệt, lúc êm ru như khúc hát tâm tình, khi mạnh mẽ như thuỷ triều cuồn cuộn.
Cơ thể Cận Thời Xuyên không những rắn rỏi mà còn dẻo dai, hai tay anh bế chặt cơ thể Viễn Hi Đình nổi lên trên mặt nước, người hơi ngả về sau, chầm chậm đút vật thể cứng nhọn vào trong người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-cua-tong-giam-doc-cao-lanh/2861704/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.