" Chị ... chị ơi ..." Tiếng cô vang lên. Cô nói rất nhỏ do bị sức yếu , cổ họng đau rát nên khi âm thanh phát ra chập chờn , không rõ. Cô cố gắng nói âm thanh cũng không được như cô mong muốn
Thấy chị mình vẫn còn ngủ , cô nắm tay Khả Ái. Khả Ái lơ mơ còn ngủ
Cô không nhắm mắt , một tay vịn vào thành giường , tay còn lại cố chạm vào người Khả Ái để làm chỗ tựa ngồi dậy
Cố đến hai lần không được , cô quyết định không ngồi dậy nữa. Khả Ái thấy tay ai đó chạm vào người mình , liền tỉnh giấc:" Úi ai đó ? "
Khả Ái mở mắt ra , thấy cô mở mắt liền vui vẻ nói:" Em tỉnh rồi à ? Em ngất làm chị , ông nội , mẹ và dì Lâm lo lắm đấy. Giờ em cảm thấy trong người sao rồi ? "
Cô không trả lời câu hỏi của Khả Ái , nói:" Nước ... nước ... nước ... " Tiếng nói ngắt quãng như thế là bởi vì cổ họng cô đau rát , khó nói rõ ra được.
Khả Ái nghe thấy , liền cầm cốc nước trên bàn đưa cho cô. Cô cầm lấy , uống rồi nói:" Giờ em không sao nữa rồi " Cô tự nhiên trả lời nhất có thể cô không muốn mọi người phải lo.
" Vậy tốt quá. Đầu em còn nóng không ? Còn mệt không ? Có cần ăn gì không ? " Khả Ái hỏi một tràng khiến cô cũng ái ngại không nên trả lời câu nào và bắt đầu từ đâu nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896359/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.