Cô dùng đôi tay của mìnhđánh vào những phím dây đàn một cách nhịp nhàng, nhanh thoăn thoắt và âm thanh khi phát ra làm người ta động lòng. Âm thanh ấy trong trẻo, có âm thanh rồi lại trầm hòa quyện lại với nhau.
Đang đánh đàn thì đột nhiên Trạch Lễ lên tiếng:"Chị đàn cũng có sức thuyết phục đấy vậy chị thử hát xem thế nào?"
Một lời đề nghị đến từ Lục Trạch Lễ. Lời đề nghị đó cũng rất là hay.
Động tác đang đánh đàn thì đột nhiên dừng lại, đoạn cô nói:" Không được đâu. Em hát đi "
" Chị có thể hát được không ?? " Trạch Lễ đề nghị
" Không đâu " Cô khẽ từ chối
" Vậy lát nữa chị dạy em trồng hoa đi " Trạch Lễ đề nghị, ánh mắt của cậu nhìn về phía người con gái ấy sao mà thu hút đến lạ kì.
Lúc này , anh đã đi làm rồi. Cô nhìn Trạch Lễ có phần khó hiểu:" Sao lại trồng hoa?? Cuộc sống của em thay đổi từ khi nào thế??"
Khó hiểu thật. Trạch Lễ từ trước đến giờ không hề mong muốn sẽ sống yên bình , ngày nào cũng đi lông bông , hết việc này việc kia. Ai cũng nói số của Trạch Lễ nên ở nhà vì đã có Lục Tổng là anh trai rồi. Nói cũng thấy lạ đâu phải mối quan hệ của cô với Trạch Lễ tốt như thế này ??
Liệu Trạch Lễ có cái nhìn khác về cô hay sao ??
Cô đang suy nghĩ một chút có điều cô đang phân vân không biết nên làm thế nào cho đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896336/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.