Cô đứng dậy và đi ra ngoài phát hiện anh vẫn chưa ngủ. Anh nhìn cô có vẻ ngạc nhiên:" Ngủ đi. Có muốn làm gấu trúc không ?? " Anh chọc ghẹo cô.
" Không hề nhé! " Cô lắc đầu.
" Sao chưa ngủ ?? " Anh hỏi rồi đi lại bật công tắc lên.
" Anh sửa đèn xong rồi à ?? " Cô lại và hỏi.
" Ừm. Sợ cô lại không ngủ được ra đây "Anh gọi cô lại gần mình.
" Tôi sợ bóng tối thôi " Cô ngồi xuống ghế sofa.
" Có muốn uống chút gì đó không ?? " Anh cũng ngồi xuống và hỏi.
" Nước lọc là được " Cô lạnh nhạt nói.
Anh rót nước vào ly rồi đưa cho cô:" Uống đi rồi đi ngủ. Đèn tôi sửa xong rồi "
" Tôi biết rồi "
" Cô hết giận tôi chưa ?? " Anh xán lại gần người cô , hỏi chuyện.
" Hừm. Không phải vì chuyện này mà tôi tha thứ cho anh đâu đấy " Cô quay mặt đi chỗ khác.
" Ừm. Tôi biết rồi. Ngủ ngon " Anh lên lầu. Cô cũng lên lầu và ngủ. Cả hai đều có nỗi lòng riêng không thể nói ra.
-Sáng hôm sau-
Ánh nắng chiếu rọi vào khung cửa sổ làm cô tỉnh giấc. Cô giật mình tỉnh dậy , nhìn đồng hồ được đặt trên mặt bàn. Bây giờ là bảy giờ sáng. Cô dậy muộn vậy ư ??
Cô lúc nào cũng là người dậy đúng giờ. Hơn sáu giờ một chút , cô sẽ dậy vệ sinh cá nhân rồi hít thở không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-co-chut-the-luong/2896324/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.