Mặc Tử Huyên thân là Mặc gia đại tiểu thư, dĩ nhiên có sự kiêu ngạo tự tôn của con cháu Mặc gia, cô sẽ không hạ thấp thân phân đi so đo với một phụ nữ bình dân. Chỉ là cô không như vậy thì không có nghĩa Mộc Nhược Na sẽ giống cô.
Tưởng Huy Âm có thể nói năng nhăng cuội trước mặt Mặc Tử Huyên, nhưng tuyệt nhiên sẽ không dám bừa bãi trước mặt Mộc Nhược Na. Bởi lẽ Mộc Nhược Na là người sắc bén, nếu lỡ thân phận cô ta bị phát hiện thì xem như chết chắc!
Chính vì vậy, vừa nghe thấy Mặc Tử Huyên lên tiếng muốn gọi Mộc Nhược Na đến đây, thì chưa đợi Hề Hề trả lời, Tưởng Huy Âm đã vội vàng đứng lên, nói: "À, đột nhiên tôi nhớ ra mình có chút việc, tôi phải đi trước đây Hề Hề, chúng ta gặp nhau sau nhé! Mặc tiểu thư, thật ngại quá, tôi còn chuyện phải làm, không thể không đi trước, xin thứ lỗi!"
Mặc Tử Huyên lơ đãng giương mắt liếc nhìn cô ta một cái, lạnh nhạt gật gật đầu. Ở trong mắt cô thì người phụ nữ này chẳng đáng là gì. Dù là đế đô, thành phố N hay tỉnh Y, thì cô vẫn là danh môn thục viện, không đáng so bì với người phụ nữ phong trần dung tục này.
Bất quá thì Hề Hề cũng giống Mặc Tử Huyên, cô không có thiện cảm với người phụ nữ luôn ra vẻ tư thái thanh tao này, nghe thấy đối phương nói có việc phải đi thì không buồn giữ chân, lập tức nói: "Vậy được, hôm nào gặp nhau sau."
Tưởng Huy Âm lật đật cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-bo-tron-cua-tong-giam-doc-thiem-hon-tong-tai-khe-uoc-the/654753/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.