Hề Hề không nghĩ đối phương có thể mở miệng đưa ra yêu cầu này.
Đưa thiệp mời cho cô ta? Dẫn cô ta đến lễ đại thọ của Doãn lão phu nhân?
Sao có thể cơ chứ? Cô còn chưa kịp tìm hiểu rõ ràng người phụ nữ này mà!
Tuy người tự xưng Tưởng Oánh này luôn miệng nói hai người là bạn bè cũ, nhưng vì cái gì mà cô lại không thể cảm nhận được bất kỳ sự thân thuộc nào cả?
Mộc Nhược Na là bạn của cô trước đây, ngay cả khi cô mất đi trí nhớ và Mộc Nhược Na giả vờ tiếp cận, còn mặt dày bám theo cô làm quen, tuy vậy nhưng tự trong lòng cô lúc đó đã có cảm nhận thân thiết khó hiểu với Mộc Nhược Na. Cho nên với những hành động dạn dĩ của Mộc Nhược Na thì cô không hề có phản cảm.
Còn người phụ nữ trước mặt này, cô hoàn toàn không có chút cảm giác thân thiết, ngược lại cảm thấy rất gượng gạo cứng nhắc. Có thật là ba năm trước cô và cô ta là bạn bè hay không, điều này vẫn còn chưa chắc!
Hề Hề rũ mắt xuống, nhẹ nhàng nói: "Thật không phải rồi, vì tôi đi theo một người khác, không có thiệp mời nên đâu thể dẫn thêm ai. Thiệp mời của Doãn gia cũng không phải dễ dàng gì mà có được, tôi có tài đức hay địa vị gì đáng để họ gửi thiệp mời chứ?"
Tưởng Huy Âm nghe vậy thì đáy mắt tức khắc tràn ngập thất vọng ảo não.
Sao có thể như vậy?
Doãn Tư Thần rất để tâm đến Cố Hề Hề, hôm nay chính mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-bo-tron-cua-tong-giam-doc-thiem-hon-tong-tai-khe-uoc-the/654752/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.