Giản Tiếu thấy Cố Hề Hề khác lạ, nhịn không được hỏi: "Sao vậy con?"
Cố Hề Hề liền xua đi những suy nghĩ trong đầu, cười nói: "Không có gì đâu mẹ, chúng ta ăn đi. Mẹ nếm thử món này xem, vị rất ngon!"
Tiểu Vương không đợi Cố Hề Hề động tay, đã gắp món ăn Cố Hề Hề vừa chỉ vào chén của Giản Tiếu. Giản Tiếu nếm thử một miếng, liền cảm nhận được vị đậm đà ngon ngọt.
Tuy Cố Hề Hề không phải con ruột của bà, nhưng chăm sóc bà còn tốt hơn cả những người con ruột bình thường đối với cha mẹ.
Lúc này Tiểu Vương đột nhiên thấp giọng nói: "Thiếu phu nhân, chị xem vị phu nhân bên kia cứ nhìn chị chằm chằm thì phải?"
Cố Hề Hề vừa ngẩng đầu, đúng lúc thấy được vị phu nhân khi nãy trong toilet..
Vân phu nhân không nghĩ Cố Hề Hề sẽ ngẩng đầu nhìn bà, bà lập tức hoảng loạn dời tầm mắt đi, chính là muốn che đi những giọt nước mắt đang rơi.
Cố Hề Hề cảm thấy buồn bực, bộ gương mặt cô nhìn đáng sợ khủng bố vậy sao, người khác thấy lại phát khóc luôn?
Vân Tiêu Tình ngồi quay lưng về phía Cố Hề Hề, cho nên cô không cách nào đoán được vị phu nhân đang khóc kia là phu nhân của Vân gia, mẹ của Vân Nặc.
Vân Tiêu Tình thở dài: "Chị hai, chúng ta nên về thôi!"
Vân phu nhân nhất quyết lắc đầu: "Không, chị không về! Con gái của chị đang ở đây, tại sao chị không thể nhận nó. Tình Tình, chị thật sự không làm được!"
Vân Tiêu Tình liền nghiêm mặt, cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hop-dong-bo-tron-cua-tong-giam-doc-thiem-hon-tong-tai-khe-uoc-the/654443/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.