Buổi sáng hôm sau, Khả Hân tỉnh dậy với tâm trạng khoan khoái dễ chịu, bé Bin tỏ ra kỳ quái còn Đình Phong thì sở hữu đôi mắt gấu mèo Vô cùng ấn tượng.
Có trời mới biết đêm qua anh đã nhẫn nhịn khốn khổ ra sao.
Những tưởng sáng nay tỉnh dậy có thể dụ dỗ được Khả Hân ngoan ngoãn làm nốt chuyện đêm qua thì không ngờ bé Bin đã tỉnh dậy từ lúc nào.
Thật quá xui xẻo.
“Ba ơi, sao hai mắt ba trồng kỳ thế?”
Bé Bin vừa múc cháo ăn, vừa tò mò hỏi Đình Phong “Trời nóng, người bốc hỏa, ba mất ngủ.”
Đình Phong quấy bát cháo thịt băm bằng thái độ hẳn học hiếm có.
Đặc biệt khi liếc nhìn Khả Hân, vẻ ai oán hiện rõ mồn một trên mặt.
Khả Hân tủm tìm cười và mặc kệ Đình Phong.
Lần đầu tiên khiến anh ăn mệt, cô cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
“Tại sao hôm qua Bin nằm giữa ba và mẹ xinh đẹp, lúc ngủ dậy lại nằm bên trong rồi?”
Đây là điều bé Bin thắc mắc từ nãy đến giờ.
Cậu gãi đầu gãi tai, vẻ mặt suy tư nhớ lại.
Đình Phong dừng lại động tác khuấy cháo, suy nghĩ một lát rồi nhếch miệng cười đầy gian xảo khiến Khả Hân cảm thấy một trận rùng mình.
Lầm ơn đi, vẻ mặt lạnh lùng của anh thực sự không hợp với biểu cảm dâm đãng đó đâu.
“Bin, ba hỏi con một điểu, con có thích có em không?”
“Em là cái gì ạ?”
“Là một đứa bé chui ra từ trong bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091029/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.