Khả Hân vào nhà vệ sinh để rửa tay.
Khi chuẩn bị ra ngoài thì cô bỗng va phải một cô gái trẻ, đồng thời, cốc cafe trên tay cô ta cũng đồ ụp lên người cô.
“Thật ngại quá, trượt tay.“ Hương Linh tỏ vẻ sốt sắng nhưng ánh mắt cao ngạo nhìn Khả Hân lại chẳng có vẻ gì là hối lỗi cả.
Khả Hân nhanh chóng nhận ra đây chính là cô gái chanh chua ngày đó đã va chạm với mình Cô nhìn vết cafe sữa chảy trên sườn váy trắng, cau mày quay trở lại bổn rửa tay để gột sạch.
Bỗng nhiên, Khả Hân nghe thấy một câu nói vu vơ từ Hương Linh.
Cô ta ném cốc cafe nhựa vào thùng rác, bước tới bên cạnh cô để rửa tay.
“Áo bẩn thì có thể giặt, nhưng nhân cách bẩn thì không biết nên làm gì để tẩy trắng đây?”
Bàn tay đang lau vết ố trên váy của Khả Hân hơi khựng lại, cô liếc nhìn Hương Ly với vẻ ngạc nhiên.
Hiện trong này chỉ có hai người, không biết có phải cô ta đang nhắm đến cô không.
Hương Linh rút cây son từ trong ví, tô lại môi.
Sau khi ngắm nghía mình trong gương và cảm thấy hài lòng, cô quay sang phía Khả Hân cười khẩy: “Nhìn cái gì? Cảm thấy nhột à?”
Đến lúc này thì Khả Hân có thể trăm phần trăm khẳng định là Hương Ly đang móc mỉa mình.
Cô đoán là cô ta vẫn còn tức tối chuyện tông xe ngày trước nên lấy điện thoại soạn vài chữ: “Chào cô, hình như cô đang có hiểu lầm gì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-hoan-hao/3091028/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.