“Vãn bối không dám vọng tưởng như vậy.” Thu Hàn Nguyệt nghiêm giọngđáp. “Chỉ có điều, hắn là huynh trưởng của Linh Nhi, hắn có tư cách tham gia vào việc này.”
Ánh mắt dịu dàng của Phi Hồ tiên tử dừng trên mặt hắn hồi lâu, sau đó dịch chuyển về phía người đang bước lại gần, “Đế vương Hồ giới, ngươicho rằng người trẻ tuổi này đáng tin tưởng sao?”
“Bích Thánh nương nương là Minh Nhật thần chủ của thiên giới, nhìnthấy vạn vật, tinh thông tam giới, có gì mà người không thấy chứ?” BáchDiêu dang tay ôm muội muội vào lòng, cúi người hành lễ với Bích Thánhnương nương.
“Nhưng, cái chức Minh Nhật thần chủ của ta lại không bảo vệ được ngay cả con gái mình.” Phi Hồ tiên tử lông mày giãn ra, nụ cười ấm áp, sựnhân hậu yêu thương đó như dành cho cả thế gian lại như chỉ dành cho một người mà thôi.
Giọng nói dịu dàng, ấm áp như gió xuân, nhưng từng lời từng chữ nương nương nói, giống như đang chuyển sang cảnh sắc khác: “Bao lâu nay, đếvương của Hồ giới tìm đủ mọi cách, khiến mẹ con ta không thể đoàn tụ,giờ lại định dùng cách gì để khiến cốt nhục chúng ta phải chia ly đây?”
Thu Hàn Nguyệt bước lên, ôm tiểu nha đầu từ tay người anh vợ vào lòng, giữ thật chặt.
Lần này thì Bách Diêu rất phối hợp, dễ dàng giao muội muội cho hắn, tập trung đối phó với Phi Hồ tiên tử.
“Vãn bối muốn giữ tiểu muội mình yêu thương ở lại, đúng là phải dùngmột chút thủ đoạn, mà tâm ý của vãn bối dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910281/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.