Người đó xuất hiện như thế nào, xuất hiện ra sao, chẳng ai biết, kểcả Thu Quan Vân. Nhưng người đó đứng đó, không ai cảm thấy đột ngột,không ai cảm thấy kinh ngạc, dường như người ấy vốn xuất hiện ở đó, vốnđứng ở đó rồi. Nhưng người ấy căn bản không có ở đó.
Mái tóc tung bay, y phục tha thướt, khuôn mặt dịu dàng, đôi mắt hiềntừ, tiếng cười ấm áp, toàn thân thoát ra vẻ thân thiện dễ chịu… Ngườiđó, khi nhìn, vừa cho người ta cảm giác có thể quên đi tất cả, lại vừamuốn trao cho người đó toàn bộ sự tin tưởng.
Mái tóc tung bay, y phục tha thướt, khuôn mặt dịu dàng, đôi mắt hiềntừ, tiếng cười ấm áp, toàn thân thoát ra vẻ thân thiện dễ chịu… Ngườiđó, khi nhìn, vừa cho người ta cảm giác có thể quên đi tất cả, lại vừamuốn trao cho người đó toàn bộ sự tin tưởng của chính mình.
“Ai nói hồ ly không thể thành tiên, đạo gia?” Người đó nói, “Vạn vậtđều có linh tính, chỉ cần một trái tim hướng thiện, thì đều có thể tuthành chính quả. Hồ ly mặc dù là súc sinh, nhưng vốn được ông trời sủngái, trao cho loài hồ ly vài phần linh tính, khiến hồ ly trở thành loàidễ tu được đạo thuật nhất. Nếu đạo gia là một cao nhân, thì phải hiểuđạo lý này mới đúng chứ.”
“… Ngươi là ai?” Khí thế của đối phương mặc dù hòa nhã vô hại, nhưngTuyệt Vọng đạo nhân có thể cảm nhận được thứ sức mạnh vô cùng to lớn từngười đó, đầu tiên hắn dùng mắt ra hiệu cho đám đồng môn của mình để bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910278/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.