“Thành chủ, dải đê mà huyện Bắc Cốc tu sửa rất kiên cố, năm nay vậnchuyển hoa đào qua rồi, vẫn vững chãi vô cùng, người phụ trách đê điềudo Bộ Công phái đến cũng đã đi kiểm tra rồi, dự tính có thể trụ được tầm năm năm. Vụ xuân năm nay của huyện Nam Hà đã hoàn thành, hạt dầu củahuyện Đông Dương bội thu, đã nhập kho, hai ngày nữa là lên thuyền…”
Thân là tổng quản của phủ thành chủ, tổng quản Nam Trung tuyệt đốikhông đơn thuần chỉ là người phụ trách việc lặt vặt trong phủ, mà cònphụ trách mọi việc từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài khắp thành PhiHồ. Hôm nay, hắn vốn tưởng rằng thành chủ sẽ ca bài ca “quân vương không lên buổi chầu sớm”, gom mọi công văn giấy tờ lại để sau giải quyết,nhưng không ngờ vừa qua giờ Tị, đã thấy thành chủ đại nhân xuất hiệntrong ánh nắng ban mai, đầu tiên thì hắn ngẩn ra, sau đó thì cảm thán:Thành chủ đại nhân nhà hắn quả nhiên khác người, dù lấy được vợ đẹp nhưtiên, cũng có thể kiềm chế như thường, còn tưởng ít nhất phải động phòng ba ngày ba đêm, thế mà mới chỉ một đêm thêm vài canh giờ là đã dứt áora ngoài rồi, thật giỏi, quá giỏi.
“Từ ngân khố riêng của bổn thành chủ trích ra một nghìn lượng bạc,thưởng cho đội nhân công tu sửa đê điều của huyện Bắc Cốc. Mùa xuân nămnay huyện Nam Hà mưa ít, ngươi để ý xem có cần phải đào kênh dẫn nướchay không. Hạt dầu của huyện Đông dương sau khi chuyển đi, trong vòngmột tháng cần phải tính toán sổ sách cho gọn gàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910205/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.