“Vào đi.”
Nghe thấy bên ngoài có tiếng bái chào cung kính, mấy nữ nhân trongphòng đều khẽ cười thầm. Trùm lại khăn hỷ lên đầu cho Linh Nhiấn nàngngồi lại giường, quyền lợi của phu quân người ta sao các nàng dám tướcđoạt chứ. Sau đó, bốn người con gái đứng sau mẫu thân, bày xong nghithức tam đường hội thẩm, mới lên tiếng mời người ngoài vào cửa.
Đợi Thu Hàn Nguyệt vào trong, vén vạt áo bào lên, quỳ xuống dập đầu,các cô gái lại cất tiếng cười khúc khích, những lời hà khắc cay nghiệtđược chuẩn bị sẵn lúc này lại khó lòng thốt ra.
Hồ mẫu Tàng Đại trừng mắt lườm các con gái, sau đó quay sang ngắmnghía kĩ khuôn mặt anh tuấn trẻ trung của chàng rể, hiền từ gọi: “HànNguyệt, đứng dậy nói chuyện đi.”
“Hàn Nguyệt nên dùng đại lễ để tham bái nhạc mẫu.” Vô cùng trịnh trọng và thành kính.
“Thôi thôi, mau đứng dậy nói chuyện.” Tàng Đại cúi người đỡ hắn đứngdậy. Được một người như thế này quỳ lạy, thật đúng là quỳ tới mềm cảlòng, chàng rể út xem ra rất hiểu biết. “Cho ta hay, con thích Linh Nhi ở điểm nào?”
“… Ban đầu, vì Hàn Nguyệt tận mắt chứng kiến Linh Nhi từ hình dạng hồ ly biến thành hình người, nên trong lòng cảm thấy hiếu kỳ. Sau lại rung động trước vẻ đẹp của Linh Nhi, nảy lòng tham muốn chiếm hữu. Sau nữalà thật sự đắm chìm trong tình cảm ấy, Hàn Nguyệt không còn có thể tựchủ.”
“Con rất thẳng thắn, không dùng lời lẽ rỗng tuếch dối trá để lấy lòng ta, hòng làm ta vui.” Tàng Đại đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910203/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.