Khuôn mặt bình thường trước mắt bỗng dưng được thay thế bằng mộtkhuôn mặt kiều diễm vô song, thân hình gầy guộc thẳng đờ bằng phẳng bịthay thế bằng một cơ thể mềm mại, với những đường cong hấp dẫn…
Thu Hàn Nguyệt không phải không chấn động.
“Thế nào? Khuôn mặt này của ta, so với Linh Nhi, thế nào?” Bách Tước Nhi khôi phục lại khuôn mặt thật của mình, hỏi.
“Ngang tài ngang sắc, mỗi người mỗi vẻ.” Lời này không hoàn toànchínhác, vẻ đẹp của Linh Nhi có thể hấp dẫn hắn, khiến trái tim hắn runrẩy, lồng ngực phập phồng, khơi dậy tình yêu thương mấy đời mấy kiếp của hắn, không thể so bì. Còn vẻ đẹp rực rỡ chói lóa thì chỉ là rực rỡthôi, đấy là sự thích mắt đối với một vật khác, người khác, đời này, dùlà nam hay nữ, những cảm nhận như thế con người ta đã từng trải quakhông ít lần. Nhưng hắn muốn lấy lòng người nhà vợ, nên không ngại buông lời khen ngợi.
“Cũng rất biết ăn nói đấy nhỉ?” Bách Tước Nhi cười mê hoặc, quyến rũvô cùng. “Nhưng, so với Linh Nhi, ta biết cách khiến đàn ông phát điênhơn. Sự phong tình của ta thì tiểu nha đầu Linh Nhi làm sao mà sánhđược.”
“Có lẽ thế.” Hắn thành thật thừa nhận.
“Có ý gì?” Đôi mắt đẹp khẽ nheo lại, ngón tay búp măng uể oải cuộntròn mấy lọn tóc mai, hành động mê hoặc chí mạng khiến người ta đến hítthở cũng thấy khó khăn. “Nghe ngươi nói có vẻ miễn cưỡng nhỉ?”
“Ta tin vẻ đẹp của tam tỷ, đúng là khiến người khác nhìn là muốn phát cuồng.” Nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910171/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.