Người mới đến rõ ràng chẳng có nhiều kiên nhẫn, Linh Nhi vừa mới ănxong một bát cơm, nàng ta đã vội vàng sốt sắng bế sấp cô bé con trênđùi, bắt đầu giơ tay lên đánh vào mông cô nàng.
“Á, á, đau quá, đau quá!” Linh Nhi ôm lấy chiếc eo thon của ngườikia. “Tam tỷ, đừng đánh Linh Nhi, đừng đánh Linh Nhi nữa… Linh Nhi yêutam tỷ mà, Linh Nhi rất yêu tam tỷ mà!”
Người kia cười nhạt, “Đồ ngốc, chỉ nói mấy câu yêu ta thì ta sẽ thacho muội sao? Muội có biết thời gian này tam tỷ của muội sống thế nàokhông? Có biết ta đã lo lắng cho muội thế nào không? Có biết ta đã phảitốn bao nhiêu công sức để đi tìm muội không? Có biết đại ca, nhị tỷ đãtrừng phạt ta thê thảm thế nào không? Có biết…”
Mỗi khi nói xong một từ “có biết”, là lại một cái đập rất mạnh xuốngmông, rõ ràng tam tỷ đang vô cùng tức giận, xuống tay không niệm tình,cái mông mềm mại non nớt của Linh Nhi chẳng mấy chốc đã tê dại vì đau.
“Hu hu… tam tỷ, đau… Linh Nhi yêu tam tỷ… hu hu… hu hu… Ca ca mau tới cứu Linh Nhi… Ca ca…”
“Khóc cũng vô ích, lần này ta nhất định phải trừng phạt muội thật nặng, xem lần sau muội còn dám tự ý bỏ nhà đi nữa không!”
“… Hu hu… Ca ca cứu Linh Nhi với… Ca ca… Ca ca…”
“Gọi đại ca phải không? Đại ca đi về phương Bắc rồi, huynh ấy còntưởng Bạch Hổ vương tự ý cướp muội đưa đi… mà nói những chuyện ấy vớimuội làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-ly-ngoc-nghech/1910170/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.