Nhà chính Cố Gia
Cố Minh Duy đứng trước đại sảnh lớn, anh cau mày suy nghĩ xem có nên bước vào căn nhà này một lần nữa không?
Không đợi anh suy nghĩ, Bạch Mai và lão phu nhân đã xuất hiện trước mặt anh vì lúc nãy quản gia đã chạy vào báo cáo đại thiếu gia đã trở về!
- M..Minh Duy, con..con về rồi
Bạch Mai xúc động, tiến đến muốn ôm đứa con trai này một cái nhưng...
Cố Minh Duy né sang một bên, trầm giọng nói.
- Bà nội, khỏe chứ?
Anh phớt lờ người đàn bà mà anh gọi là mẹ, tiến đến cuối đầu chào lão phu nhân. Vì đơn giản lão phu nhân năm đó không ép anh như họ, thay vào đó là sự yêu thương, dỗ dành. Nên đương nhiên anh không thể nào hận người bà này của mình.
- Ta khỏe, vào nhà, vào nhà với ta
Vừa ngồi xuống ghế, Minh Duy được bà nội hỏi dồn dập
- Những năm qua con ở đâu?
- Con sống có tốt không? Ăn uống đầy đủ không?
Lão phu nhân hỏi tới tấp
- Bà nội, con sống rất tốt, nhưng nơi con ở con không thể nào nói cho bà nghe được.
- Sống tốt là được, 12 năm. Gặp lại con ta mừng lắm, phải chi năm đó..
- Bà, đừng nhắc đến nó nữa
- Được được
Lúc này Bạch Mai từ từ ngồi xuống ghế sô pha, bà đưa mắt nhìn đứa con trai lớn. Trong đầu đặt ra vô số câu hỏi, nhưng những câu hỏi đó tất nhiên sẽ không được hồi đáp. Bà vẫn muốn hỏi hai đứa con trai của bà xem nó còn thật sự xem bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ho-cua-co-tong/272185/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.