Phần Trại và người của STAR cùng nhau vỗ tay một cách máy móc, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Nhi vừa là kính phục vừa là cảm giác thất bại. Vậy mà ánh mắt này khi nhìn thấy người ở phía đối diện, người của hai đội lại đồng thời hất cám, khinh miệt coi thường hừ một tiếng lạnh lùng.
Lucy không thể hiện thái độ gì, đem biểu cảm của tất cả mọi người đều nhìn ở trong mắt: "Không sao, thi đấu còn có bốn vòng, mọi người tiếp tục cố gắng. Bây giờ chúng ta tiến hành vòng thi thứ hai, phán đoán bệnh. Hai bên có thể sử dụng tất cả các dụng cụ chẩn đoán có ở đây, bất luận là dùng phương pháp trung y hay dùng phương pháp tây y, chỉ cần mọi người muốn, đều có thể sử dụng. Thời gian vẫn là ba mươi phút, trong vòng nửa tiếng, ai là người trước tiên chẩn đoán ra kết quả khớp với các chứng bệnh đã được chẩn đoán của bệnh nhân, người đó sẽ là người thắng cuộc của vòng này."
Cô ấy vỗ tay hai cái, lập tức có ba người phụ nữ đi từ ngoài cửa vào, lần lượt ngồi trước mặt của ba đội.
Ngôi trước mặt của Tiêu Nhi là một người phụ nữ trung niên tầm bốn mươi tuổi, tóc xoăn, dáng ( đặn, giữ gìn rất tốt.
Tiêu Nhi nhẹ nhàng cười, tỏ ý bảo cô ấy đặt tay lên bàn "Bình thường bác thấy chỗ nào không thoải mái?". truyện ngôn tình
Người phụ nữ vuốt tóc, than thở nói: "Không biết nói kiểu gì, hình như chỗ nào cũng không thoải mái, nhưng nếu thật sự xác định là ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1765040/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.