Thời gian như chó chạy ngoài đồng, chớp mắt đã năm năm.
Viện y học hoàng cung, phòng thí nghiệm.
Cô gái mặc áo khoác bác sĩ màu trắng đang đứng trước cabin quan sát, mái tóc đen dài uốn xoăn được buộc cao, đôi mắt vắt ra nước sáng tỏ mà kiên định, chậm rãi ấn nút đỏ trên bảng điều khiển.
Hơn mười người cũng mặc áo khoác bác sĩ đứng vây quanh cô gái, theo động tác của cô, tất cả mọi người đều nín thở.
Tấm chắn phòng vệ cách ly của cabin quan sát mở ra, mấy con chuột bạch hoạt bát nhảy nhót xuất hiện trong lồng thủy tinh trong suốt.
Mọi người kinh ngạc vài giây, sau đó bùng nổ tiếng hoan hô cực lớn.
"Thành công rồi, chúng ta thành công rồi.
Bác sĩ Tiêu, chúng ta thành công rồi."
"Bác sĩ Tiêu, có vaccine này, virus wensar sẽ không hoành hành trên thế giới này nữa”
"Cám ơn cô, cám ơn cô dẫn dắt chúng tôi đột phá nút thắt này, phá vỡ nan đề của thế giới."
Trong số họ có người nói tiếng của nước Thanh Bạch, có người nói tiếng nước Z, nhưng trên gương mặt mỗi người đều có nụ cười vui vẻ chân thành.
Tiêu Nhi nhàn nhạt cong môi: “Đây là công lao của mọi người.
Mỗi một người ở đây, bao gồm cả bọn chúng nữa."
Cô chỉ mấy chú chuột bạch trong lồng thủy tinh: “Đều là công thần của hạng mục này."
Cô cúi người thật sâu với mọi người: “Cám ơn mọi người luôn bên cạnh và theo dõi!”
"Oa! Bác sĩ Tiêu vạn tuế! Vạn tuế..."
Mọi người hoan hô.
“Được rồi, được rồi, mọi người đi làm việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764451/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.