Ánh mắt cô gái trở nên u buồn, khóe môi giương lên nụ cười khổ, tròng mắt sáng tỏ lấp lánh sương mù, mờ mịt lại đau thương, khiến người ta xót xa.
Hồng Liệt Ba Tụng lo lắng đẩy Tú Oánh, sốt ruột hỏi một đống vấn đề.
Tú Oánh vội vàng chuyển lời của anh ta cho cô gái trên giường: "Thưa cô, cô tên gì? Từ đầu đến? Có cần chúng tôi giúp cô thông báo cho người nhà hoặc bạn bè không?".
Cô ta khựng lại, sau đó bổ sung nói: "Tam hoàng tử điện hạ của chúng tôi, rất lo cho cô."
Cô gái trên giường, để mặc bác sĩ kiểm tra cho mình, cứng ngắc xoay đầu, nhìn đôi mắt xa lạ lại quan tâm bên cạnh, lẩm bẩm: “Tôi tên gì?".
Tên họ đáng ghét, thời thơ ấu hèn mọn, nửa đời người che giấu tài năng không lộ ra ngoài.
Cô chỉ muốn bước lên cơ hội đó, lấy lại những thứ thuộc về mẹ, thuộc về ông ngoại bà ngoại.
Chữa bệnh cho anh, điều tra cho anh, lót đường cho anh...
Cô tưởng anh sẽ cứu mình, bảo vệ mình, nhưng anh lại chính.
Nhưng gặp được anh, tất cả đều thay đổi!.
Lòng cô nở hoa, tất cả mọi việc cô làm đều là vì anh trước tiên.
tay đẩy cô xuống địa ngục!.
Không sai! Sóng biển vô tình vỗ vào người cô, đầu cô đập vào tảng đá cứng, xương vỡ nát, máu tươi nhiễm đỏ nước biển, đó là nơi còn u ám hơn cả địa ngục!.
Nhưng cô không cảm thấy đau, bởi vì đóa hoa nở trong lòng kia, đã kết thành quả đắng chí mạng!.
Nỗi đau đớn xé tim, còn đau khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764450/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.