Tống Phòng ngủ, trong phòng tắm.
Ôn Thục Nhi đứng yên trước bệ rửa mặt, nhìn mình trong gương..
Cặp kính gọng đen mộc mạc, đôi chân mày và ngũ quan giản dị cùng những nốt mụn đỏ của tuổi thanh xuân….
Trong tâm trí, những cảnh tượng xảy ra gần đây vô thức lóe lên, những lời nói của bà nội và dì Mẫn, sự mong đợi của Tiểu Cao, và cả những người quan tâm, thương xót, và tiếc nuối….
Xoay quanh giữa cô và Hoäc Kiến Phong, là những cung bậc cảm xúc khác nhau..
Cô nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, trong mắt ánh lên vẻ tỉnh tường..
Cô trịnh trọng tháo kính ra, lấy trong tủ gương ra một lọ thuốc đặc trị ở phía trong cùng, từ từ đổ ra lòng bàn tay rồi thoa đều rồi chầm chậm xoa dọc theo lông mày và má theo vòng tròn….
Bệnh viện K của thành phố..
Hoäc Kiến Phong vừa xuống xe liền nhìn thấy Ngô Đức Cường đứng ở bãi đậu xe..
Lông mày anh ta rũ xuống, vẻ mặt lo lắng..
Hoäc Kiến Phong lập tức nhíu mày: “Tình hình thế nào rồi?”
Ngô Đức Cường bắt gặp ánh mắt của anh, mở miệng, lại cúi đầu chột dạ, cắn chặt môi..
“Nói.”
Giọng nói khàn khàn của Hoắc Kiến Phong lạnh lùng, cảm giác ớn lạnh lập tức bao trùm..
Ngô Đức Cường nhắm chặt hai mắt, thấp giọng nói: “Cậu tới phòng bệnh nhìn thì sẽ biết.”
Sau khi dứt lời, anh ta cất bước trên đôi chân dài của mình và trực tiếp đẩy Hoắc Kiến Phong đến phòng bệnh ICU cao cấp nơi Tống Phi Phi đang điều trị..
Trong phòng bệnh..
Tống Phi Phi tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764371/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.