“Buồn?”
Ôn Thục Nhi khó hiểu: “Tôi đâu có buồn đâu.”
Tiểu Cao chỉ nghĩ cô ngại nên mới nói vậy, thông cảm: “Cô Tống cho dù thế nào cũng là bạn của cậu ba, cậu ba quan tâm đến cô ta là chuyện bình thường.
Nhưng hôm qua lúc cô Tống đến, mấy người giúp việc chúng tôi đều đã trông thấy, cậu ba đối xử với cô và cô Tống hoàn toàn khác nhau..
Chúng ta đều cảm thấy cậu ba hiện tại chắc chắn không thích cô Tống nữa rồi, bây giờ trong lòng cậu ấy đã nhận định rằng cô mới là cô ba của chúng tôi.”
Nói xong, Tiểu Cao cũng cười với Ôn Thục Nhi: “Đừng lo lắng, cô Tống nhất định sẽ không thể cướp được của cô.
Những người giúp việc chúng tôi, chắc chắn cũng sẽ đứng về phía cô.”
Ôn Thục Nhi càng nghe càng thấy bối rối: “Cướp? Tại sao chúng tôi lại phải cướp? Tôi đã kết hôn với Kiến Phong, và tôi chưa bao giờ nghĩ rằng anh ấy chỉ có thể thuộc về tôi! Lẽ nào, anh ấy không thể thuộc về tất cả mọi người sao?”
Tất cả mọi người?! Tiểu Cao mở to mắt vì kinh ngạc..
Điều này, chắc là cũng chỉ có cô ba bất thường của bọn họ mới có thể nói được ra….
Tiểu Cao suy nghĩ một chút, thận trọng hỏi: “Cô ba, cô đối xử với tốt với cậu ba như vậy, lẽnào cô không thích cậu ấy sao?”
Ôn Thục Nhi chớp mắt khó hiểu: “Tôi thích, đương nhiên là tôi thích anh ấy! Kiến Phong thật tốt, đẹp trai và tốt bụng, tinh tế và ít nói, năng lực làm việc lại mạnh mẽ, đối nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764337/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.