Ở ngoại ô, bên cạnh hồ Tố Nữ.
Một tiệm trà cổ kính..
Dì Mãn đỡ bà cụ, Ngô Đức Cường đẩy Hoäc Kiến Phong vào, tiệm trà vốn nhỏ liền trở nên chật chội..
Nhìn thấy bốn người, Hãc Diệm đang quỳ trên chiếu cói uống trà lập tức đứng lên: “Dì Mẫn, ở đây.”
Mọi người nhìn vào thì thấy đó là một người đàn ông mặc vest xám, tóc vuốt keo..
Anh ta sắp 30 tuổi, nhưng bộ dạng trông vô cùng già dặn chững chạc..
Dì Mãn vội vàng giới thiệu với bà cụ Hoäc và Hoắc Kiến Phong: “Bà cụ Hoäc, cậu ba, đây là người đại diện của thần y Cao Đức Trọng, cậu Hắc Diệm.”
Khi nói, dì quay sang Hắc Diệm và nói, “Cậu Hắc Diệm, đây là bà cụ Hoắc của nhà chúng tôi.
Đây là người tôi đã nói với cậu trước đây, cậu ba của chúng tôi.”
Hắc Diệm gật đầu với bọn họ, coi như chào hỏi, trực tiếp nói: “Các vị, thần y đã chờ từ lâu, mời mọi người đi cùng tôi.”
Dứt lời, anh ta quay người dẫn đường, dì Mẫn dìu bà cụ đi theo..
Ngô Đức Cường đẩy Hoäc Kiến Phong đi theo..
Một nhóm năm người đi qua hành lang dài và hẹp được chạm khắc, chẳng mấy chốc đã rẽ vào một phòng trà khá rộng rãi..
Trên mặt đất của phòng trà trải chiếu sậy đơn sơ, nhưng cũng không có bàn trà, ấm trà..
Ở vị trí chính giữa của phòng trà có một bức bình phong thêu hoa đặc biệt và một vài chiếc ghế gỗ tùng..
Bức bình phong lớn chia phòng trà thành hai phòng trong và ngoài..
Phía dưới tấm bình phong có một khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-ngoc-cua-tong-tai/1764300/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.