Thật sự làm cho vị đặc công đó giật mình.
Đông gia tiểu thư luôn ưu nhã phân rõ phải trái, hôm nay sao lại như vậy?
Người đó sờ lên mũi, thấy tâm trạng của cô có chút khác thường, suy nghĩ một chút vẫn mở cửa, nhìn thấy cô đẩy cửa bước vào phòng của Cố Duy anh ta vội vàng gọi điện thoại cho Lô Hà, báo cáo chuyện xảy ra ở đây.
Trong phòng bệnh, Tổ Anh Nam nghe âm thanh ngoài cửa, muốn đi ra xem, vừa vặn đụng phải Đông Lôi.
Mặt của Đông Lôi xanh mét, cô ấy giật mình, đang muốn hỏi "Sao cô lại tới đây?"
Chưa kịp nói thì sững sờ nhìn cảnh diễn ra trong nháy mắt:
Đông Lôi nhanh chóng chạy tới ôm chặt lấy Cố Duy đang đọc sách...
Trên giường bệnh, Cố Duy rất ngạc nhiên, sau đó lại vui mừng, không biết cô bị sao?
Cô gái tham hắn thấu xương như vậy, đột nhiên chạy tới nhào vào lòng anh là sao hả?
Sau ngày hôm đó cô chạy trốn, thì đã không đến đây thăm hắn, tình huống lúc này là sao?
"Lôi Lôi, em muốn quay lại với anh sao? "
Mặt của cô bị hắn nâng lên, cô nhìn thấy hắn vui vẻ nhìn mình... đôi mắt đào hoa lóe sáng rực rỡ...
Quay lại với anh?
Bốn chữ này, lại để cho Đông Lôi giật mình, đột nhiên ý thức được mình đã làm một chuyện hoang đường
Không!
Cô chỉ muốn đễn tìm kiếm cảm giác an toàn.
Đúng...
Đã từng, hắn đã cho cô cảm giác an toàn..
Thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421968/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.