Hai ngày sau, một chiếc máy bay đưa Thần Huống và Quan Lâm về Quỳnh Thành.
Chiều hôm đó, Quan Lâm nằm đang di chuyển trên giường bệnh, dịu dàng nhìn chằm chằm Thần Huống, anh đang nói chuyện với người khác, sắc mặt vô cùng nghiêm túc. Nói xong người này, lại có người khác gọi lại, anh nha luôn bận rộn như vậy. Nhưng cô ta thích người đàn ông như vậy.
Thần Huống đưa Quan Lâm nằm viện trong bộ phận đặc biệt của bệnh viện Quỳnh Thành, sau khi an bài xong tất cả, anh đọc cuốn tiểu thuyết “Cuốn theo chiều gió”.
Đọc một chút, cô ta đã ngủ giấc ngủ yên tĩnh, trên mặt còn nở nụ cười ngọt ngào. Giống như cô gái đang trong thời gian yêu cuồng nhiệt vô cùng hạnh phúc.
Mười hai năm trước, vẻ mặt này của cô ta, anh đã từng thấy.
Cô ta còn yêu anh?
Có lẽ!
Ít nhất, bây giờ cô ta tự nhận như vậy...
Anh lặng lẽ đi ra, trên tay bấm điện thoại muốn gọi cho Đông Lôi.
Nàng so với bọn hắn sớm hai ngày trở lại, chẳng qua là hai ngày này, bọn họ luôn không nói chuyện qua điện thoại.
Không phải anh không gọi.
Chẳng qua anh điện thì không có người nghe máy, sau đó thì dứt khoác biến thành tắt máy.
Có lẽ cô còn tức giận.
Anh nhìn thời gian trên điện thoại: 01:30, bấm xuống số 1 là số riêng của cô, chẳng qua vẫn tắt máy.
Nên anh gọi cho Đông Đình Phong, nói chuyện mấy ngày nay đã chia nhau làm trong hai ngày nay, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421964/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.