Cô quay đầu liếc một cái, cả người anh dựa vào đó, lại có khí thế như vậy, làm cho người khác không thể phản kháng lệnh của anh.
Cô chậm rãi đi lên trước.
Tay liền bị dắt qua.
Tay anh rất to làm nổi bật bàn tay nhỏ bé của cô.
Cô không biết anh muốn làm gì, khuôn mặt lại đỏ lên, đang lo lắng không biết làm sao rút tay lại, một khắc sau, trên tay chợt lạnh, trên ngón vô danh có thêm một chiếc nhẫn tỏa sáng lấp lánh.
Nhìn ở trong mắt, cô ngẩn ngơ chưa phát hiện ra.
Trên ngón tay đã bị mang vào rồi...
Chỉ là chiếc nhẫn phong cách thay đổi một chút...
- Hôm nay mới vừa mua, Thần phu nhân!
Anh gọi cô Thần phu nhân, xưng hô như vậy, làm cho người ta nổi cả da gà...
Tâm cô nhảy loạn một cái.
Đây là nhẫn cưới.
Một chiếc nhẫn rất tinh xảo.
Hình chữ "9", khảm chui, kích cỡ không lớn không nhỏ, phù hợp.
Thần gia không thể không tiền lộ vẻ phú, mà là không cần, người Thần gia có thói quen an phận như vậy.
- Đây là nhẫn nam...đeo cho anh...
Có khác một quả điêu khắc chữ " 9" cùng khoản chiếc nhẫn, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay anh.
Cô nghĩ, chữ "9" này, có ý tứ hàm xúc nào đó.
- Ân!
Cô lấy chiếc nhẫn, đeo vào ngón tay anh.
Một đôi nhẫn dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt.
Cô kinh ngạc nhìn xem.
Ngón tay của anh vừa thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421818/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.