"Cháu bé, nhà cháu ở đâu? Cháu xem, Vãn Vãn nhà chúng ta bị thương, cần tìm một chỗ để xử lý vết thương, có thể đến nhà cháu làm phiền một chút không?"
Hách Quân ngồi xổm xuống, vẻ mặt ôn hòa hỏi, anh nghĩ muốn tìm ra chỗ ở của Ninh Sênh Ca.
Đông Kỳ chớp đôi mắt to tròn một cái, liền đưa tay chỉ về phía đông: "Ở gần đây có bệnh viện đó chú, ngay tại lộ bên kia kìa. Chú đưa bé đến đó xử lí vết thương có vẻ tốt hơn."
Không biết vì sao, nhóc cảm thấy ánh mắt của hai người này không có ý tốt. Nhóc liền thông minh chỉ chỗ khác cho hai người họ.
Hoắc Khải Hàng quay đầu liếc một cái, cũng chú ý tới nhóc con này, tâm không khỏi nhảy dựng, ánh mắt nhìn xung quanh, lạnh nhạt nói:
"Đi đến bệnh viện trước."
Hoặc là vào trong xe của hắn xử lý một chút, dù gì đây cũng chỉ là vết thương nhỏ nên cũng không có gì đáng ngại.
Quan trọng là bọn họ chỉ muốn đi theo đứa nhỏ này, tìm ra nơi ở của Ninh Sênh Ca,——
Người Đông gia, đều có tính cảnh giác cao.
Hắn nhìn ra được, đứa nhỏ này vẫn luôn đề phòng bọn họ.
Thức ăn đã làm xong, nhưng Đông Đình Phong còn đang nói chuyện điện thoại, Ninh Mẫn liền ra ngoài tìm Đông Kỳ, Trần Tụy nói nhóc đã chạy qua phía bên kia chơi, liền hỏi cô có muốn gọi điện thoại kêu nhóc về không? Cô cười cười, nói không cần, tự cô sẽ đi tìm, dù sao cũng gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421320/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.