Ba Đặc Ân bị nhéo tỉnh dậy, chịu đựng đau đớn, anh ta không giận ngược lại cười, liều mạng nháy mắt, muốn đẩy cát trong mắt ra ngoài.
Anh ta sống mấy chục năm rồi, chưa bao giờ phải ăn khổ trên tay phụ nữ, nhất thời cảm thấy xấu hổ, nhưng phần hứng thú kia càng tăng lên.
"Không đau, không có chuyện gì, tôi coi trọng cô, như thế nào? Làm phụ nữ của tôi không! Tôi sẽ đối xử với cô rất tốt tốt... loại phụ nữ như cô, từ nhỏ nên làm người phụ nữ của tôi..."
Giọng nói rất khoan dung độ lượng, hơn nữa cuồng vọng!
Có thể anh ta nghĩ, đây là một chuyện vô cùng vinh dự.
Trong khoảng thời gian ngắn, người người vây quanh cô cũng không dám tiến lên.
Ninh Mẫn lạnh lùng cười một tiếng: "Tôi cũng rất coi trọng vị trí nữ vương Anh quốc, có phải tôi cũng có thể đi làm nữ vương hả? Cút đi, anh nghĩ sao, là có thể như vậy à, anh nghĩ anh là ai hả? Tổng Thống Mĩ sao? Coi như là Tổng Thống Mĩ cũng có chút kiêng kỵ Trung ~ nga nha..”
Ba Đặc Ân nhất thời cứng họng: "..."
Anh ta tự nghĩ mình đã đủ ngông cuồng, vậy mà người phụ này so với anh càng cuồng hơn.
Được rồi, co khi bản chất người ta đã cuồng vọng —— thử hỏi, cõi đời này, người nào có bản lãnh đó, khi anh chưa kịp đánh trả, đã bị người bắt lại —— này trong đó tất nhiên anh có chút khinh địch, đầu vẫn còn tê dại, thực lực của cô ta là vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421300/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.