9 giờ 38 phút tối ngày 12 tháng 1 năm 2012, tại bệnh viện Mai Loan,Chu Huệ vừa cười thì tay rơi xuống, khóe mắt còn vương lại giọt lệ,nhưng đã vội vã rời đi… không thể nhắm mắt được…
Bà ta làm sao có thể nhắm mắt được, chuyện chung thân đại sự của con gái còn chưa thành, bà ta làm sao có thể yên tâm?
“Mẹ!”
Một tiếng thét chói tai vang lên trong phòng mổ khiến cảnh đêm tĩnh mịch càng mang theo sự ớn lạnh nặng nề.
“Mẹ, mẹ đừng bỏ con một mình, mẹ, mẹ tỉnh lại đi, mọi người đều đi rồi vậy con phải làm sao? Mẹ… Không thể…”
An Na thất thanh khóc rống lên, cố gắng kéo lấy tay mẹ mình.
Nhưng Chu Huệ cũng không thể tỉnh lại. Từ nay về sau, hồn phách tiêu tán chốn dương gian, nhìn không thấy, sờ cũng không.
Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ, An Na đau khổ mất đi cả cha lẫn mẹ,những người từ nhỏ đến lớn luôn bảo vệ cô ta, cuối cùng lại chết thảm,khiến cô ta vô cùng đau khổ.
Sinh, lão, bệnh, tử, đó là lẽ thường tình, nhưng chết ngoài ý muốn thật sự khiến người ta đau khổ.
Giây phút đó, cô ta khóc đến ngất đi, lúc mất đi ý thức, Hà Cúc Hoađỡ lấy cô ta, khàn giọng gọi cô ta một tiếng, đáy mắt toàn là nước mắt.
Lúc này đây, người cô ta hy vọng ôm lấy cô ta là người đó.
Lúc đó, cô ta chỉ hy vọng đó là cơn ác mộng, cô ta vẫn là một đứa con gái được cha mẹ cưng chiều, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421274/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.