Đông Đình Phong có thể nấu ăn là từ lúc hắn sống ở nước ngoài, đơn giản vì hắn không muốn bụng mình chịu tội.
Hắn là người kén ăn, đã từng có thời gian hắn vì thỏa mãn khẩu vị của mình lao đầu vào đọc mấy sách hướng dẫn nấu ăn, hi sinh bao nhiêu nguyên liệu mới luyện thành cao thủ như ngày hôm nay, nhưng ngoài con trai ra thì chẳng ai có diễm phúc nếm qua món ăn hắn làm.
Thứ nhất, hắn quá bận.
Thứ hai, hắn cảm thấy mình chưa gặp được người khiến hắn sẵn sàng xắn tay áo, đeo tạp dề nấu cơm.
Bình thường ngay cả hắn ăn cái gì cũng đều là bảo người khác làm.
Hắn thưởng thức qua nhiều của ngon vật lạ, nhưng yêu cầu đối với món ăn vẫn rất hà khắc. Cho nên nhà tổ có đầu bếp mới đều gọi hắn trở về thưởng thức. Ngay cả lão gia cũng rất thích nghiên cứu đồ ăn.
Còn ở vườn Tử Kinh, thật ra hắn cũng thuê một đầu bếp, cho dù mấy năm nay hắn rất ít khi tới nhưng vẫn trả tiền đều đặn.
Hôm nay vì cố ý buông lỏng con người giả mạo kia nên ngoài bảo vệ ra thì hắn đều cho mấy người khác về quê.
Hắn muốn từ từ nghiên cứu người phụ nữ dám cả gan giả mạo vợ hắn.
“Ba, mẹ làm cơm cực kỳ ngon đó!”
Hai tiếng sau, ba món ăn cùng một bát canh được bày trên bàn, nghe con trai hào hứng khen ngợi, hắn cau mày quan sát. Tên nhóc này thừa hưởng khả năng đặc biệt của hắn, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421088/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.