Mặt cô lập tức đen xuống, định gọi hắn lại, nhưng hắn đã ra ngoài. Một người phụ nữ chỉ vì người đàn ông mình yêu thương và con cái mới xắn áo vào nấu cơm, nhưng cô tuyệt đối không làm cơm cho loại người cặn bã đó ăn.
Thế nhưng Đông Kỳ đột nhiên từ bên trong nhảy ra, cặp mắt long lanh, ôm lấy cô:
“Mẹ, mẹ, mẹ phải làm cơm đúng không? Ba muốn con giúp mẹ. Con vẫn luôn giúp ba. Ba làm cơm rất ngon, vậy cơm của mẹ làm có ngon không? Tiểu Kỳ rất háo hức nha...”
“...”
Câu này quá kích thích, nó làm cô lập tức ngậm miệng lại!
Cô không thể tưởng tượng nổi, một người đàn ông thần thoại như hắn lại mang tạp đề chạy vào bếp diễn cảnh ngày ba bữa cơm, chuyện này chẳng ăn nhập gì với Đông đại thiếu cả.
Lúc này, nếu như cô mở miệng từ chối, thì chắc chắn Đông Kỳ sẽ mất hết lòng tin. Cô không thể làm như vậy.
“Được, mẹ và con cùng vào bếp. Nhưng phải bảo đảm là thức ăn sẽ ngon nhé!”
Ninh Mẫn giơ tay ra nắm lấy bàn tay bé nhỏ của "con trai" đi thẳng vào bếp.
Đông Kỳ ư, bởi vì có thể cùng mẹ “tác chiến” nên cười vui vẻ.
Nhìn đứa trẻ hạnh phúc như vậy, Ninh Mẫn có chút hoài nghi: Quyển nhật ký của Hàn Tịnh viết toàn những chuyện u buồn khi cô ấy mang thai, vậy sao đứa trẻ lại hoạt bát, vui vẻ như vậy, rốt cuộc đây là con do cô ấy sinh hay do người khác sinh?
Trên gác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421085/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.