Lâm Vũ Phi đứng ở cửa bếp, rụt rè lên tiếng. “Thật ngại quá, đã làm phiền mọi người rồi.
Nham Hiểu Hồng niềm nở. “Lâm tổng, hoan nghênh. Mời ngồi. Cậu là người bạn trai đầu tiên Cẩn Ngôn đưa về đó. Tôi tin tình cảm của hai đứa cũng phải đến mức độ nào đó rồi.”
Lâm Vũ Phi luống cuống giải thích. “Chuyện này thật tình không như những gì bác tưởng tượng đầu. Hà Cẩn Ngôn nói không sai, chuyện đó phí ở trọ một đêm cháu sẽ đưa cho cô ấy. Mọi người đừng nghĩ nhiều. Cháu có việc bận, cháu xin phép đi trước.
Nham Hiểu Hồng nói nhanh. “Không. Đừng vội thế. Đều là người một nhà cả mà, nói cái gì mà phí ở trọ thế. Sau này thường xuyên tới chơi nhé, muốn ở bao lâu cũng được. Hà Cẩn Ngôn vội kéo tay Lâm Vũ Phi ra ngoài cổng. “Đã làm phiền cô rồi. Thành thật xin lỗi” Lâm Vũ Phi áy nảy, nói. “Bỏ đi. Cảm ơn với xin lỗi thì miễn hết đi. Tôi không muốn dính dáng một chút gì với anh cả, ngay việc anh nợ tôi ấn tình gì đó tôi cũng không cần. Cô xua đuổi như đuổi tà. Lâm Vũ Phi vừa quay gót rồi lại quay lại. "Không cần phải lưu luyến không rời thế chứ." Cô nói như xin anh biến khỏi mắt cô càng sớm càng tốt. “Một việc cuối cùng thôi. Nhà cô chắc không có camera ẩn chứ?" “Cho tôi xin đi. Người có tiền có phải lúc nào cũng lo bị hại không thể? Nhà tôi dù có camera ẩn tôi cũng không có một chút hứng thú nào với việc khỏa thân của anh đâu. Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-cua-tong-tai/1714783/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.